YÊU RỒI YÊU EM RỒI! EM CHỊU TRÁCH NHIỆM ĐI

YÊU RỒI YÊU EM RỒI! EM CHỊU TRÁCH NHIỆM ĐI

2 0 1

Truyện: Yêu rồi vừa lòng anh chưaTác giả: Nương LaylaThể lọai: Đam mỹ, xuyên không, huyền huyễn, cường công ngạo kiều thụ,....Giới thiệu nhân vật chính:Vũ Diêm Huyên (công) × Du Duy Trạch (thụ) Vũ Diêm Huyên còn được gọi vói cái tên Nhiếp Thuần LăngVũ Diêm Huyên là nhân vật bắt thường trong vô vàn nhân vật bình thường giá thế bắt thường, là con một nên rất được yêu thích nhất trong gia. Nhưng từ khi mama chủa anh ấy qua đời, baba lấy mẹ mới thì anh chở nên mờ nhạt. Dẫu anh là người có tài, vì sao vụ việc đó anh ra khỏi nhà............ .... ...... Du Duy Trạch là một thanh niên nghiêm túc trong thời đại mọi thứ đang dần phát triển . Một lần không may chợt chân nên xuyên không qua nhà anh công .... ..... Về sau hai người cùng sống với nhau như người hầu và giá chủ9…

Cưa Đổ Anh Sao Lại Khó Đến Thế !

Cưa Đổ Anh Sao Lại Khó Đến Thế !

1,566 555 25

8 năm dài trôi qua, cô không tin nổi hôm nay mình vẫn được phép ngồi cạnh anh như thế này. Ngay lúc này đây cô không biết mình nên vui mừng hay phải như thế nào đây, có chút ngượng ngùng làm đôi má cô ửng hồng . Đôi mắt anh lạnh tanh, không môt ánh nhìn cho cô, còn riêng cô vẫn dõi theo từng biểu cảm trên gương mặt lạnh lùng. Sự im lặng này làm con người ta có chút thân quen có chút xa lạ : " Anh có tìm em như lúc ấy đã nói không ,có chờ em không,có nhớ em không và vân còn yêu em không? , còn em rất nhớ anh va yêu anh nhiều lắm" - suy nghĩ làm trái tim bé nhỏ của cô thắt lại." Nước Anh lạnh lắm phải không, em thích tuyết chứ ?" anh cười chua xót ." London không lạnh chị có trái tim bị lạnh " thãn nhiên cô đáp." Câu hỏi lúc ở văn phòng , bây giờ tôi sẽ trả lời"Cô nín thở , ngực trái dáy lên một sự hy vọng , đôi tay đang xen vào nhau , mồ hôi ướt đẫm cả mu bàn tay ." Tôi sẽ không yêu em , vì em làm tim tôi lỗi đi một nhịp . Tôi sẽ không bên em , vì em không cho tôi một nhịp để quên em "" Minh Anh , em thật tàn nhẫn " đôi đồng tử của anh trở nên đen láy , cô độc . Không một ánh nhìn , nhưng lại làm người đứng cạnh thấy thật lạnh .…

[ĐN Harry Potter] Past - Quá Khứ

[ĐN Harry Potter] Past - Quá Khứ

111 7 2

Anh trai tôi vào giờ tự học bỏ tôi lại một mình trong thư viện mà biện bạch rằng "anh cần phải đi tìm một người bạn gấp" thế là anh đi biệt tích hơn 1 tiếng đồng hồ. Khu vực tôi chọn rất ít người qua lại vì tôi ghét chốn ồn ào, tiếng bước chân lại gần chỗ tôi vang vọng, một cậu chàng với mái tóc màu nâu hạt dẻ cùng đôi đồng tử xám khối hút hồn nhẹ nhàng chào hỏi.- Xin chào tôi là Cedric Diggory huynh trưởng Hufflepuff năm 5, hiện ở ngoài kia có khá nhiều người, không còn chỗ cho tôi ngồi nên tôi có thể ở ở đây được chứ?-cậu chàng chẳng hề ấp úng hỏi.- Nếu anh muốn.-tôi ngước mặt lên và cũng chẳng chằn chừ trả lời.-...Bỗng vẻ tự nhiên lúc nãy vụt biến đi, anh ta đứng im bất động như tảng đá giọng hơi run run nói.- A! T...tôi đã quên mang theo sách mất rồi nên tôi quay lại lấ-- Đang ở trong tay anh.-tôi cắt ngang anh ta rồi nói một cách ngắn gọn.-...Anh ta để chiếc cặp táp và mấy quyển sách dày lên bàn rồi ngồi đối diện với tôi nhưng chẳng thèm nhìn mặt tôi một lần. Chắc do lúc nãy tôi đã nói chuyên quá lạnh nhạt rồi chăng?-Khi nãy đã thất lễ, huynh trưởng. Tôi là Anastasia De Alarie năm 2 nhà Slyntherin. Lần đầu gặp mặt. - Lần đầu gặp sao?-anh thì thầm.- Sao? Anh nói gì tôi không nghe rõ.-tôi bình thản đáp.- Không, không có gì. Tôi chỉ ngạc nhiên vì xuất thân của em. Thật vinh hạnh cho tôi khi được làm quen.Nói rồi ai cũng tự làm việc của mình trong cái không khí ngượng ngập nọ. Như chẳng có ai để ý rằng cậu thiếu niên ấy đang thầm thì trong lòng một sự thật chua chát "Cô ấy đã quên mình thực rồi..."…

Mặt Trời Nhỏ Của Em

Mặt Trời Nhỏ Của Em

8 1 1

Tôi là Trần Ngọc An Nhiên.Không được may mắn như các bạn khác, tôi sinh ra trong một gia đình không được hạnh phúc. Từ nhỏ tôi đã luôn phải chứng kiến những cuộc cãi vã của bố mẹ. Nó diễn ra thường xuyên đến mức tôi đã coi nó là một điều tất lẽ dĩ ngẫu trong gia đình mình. Nhiều lúc tôi oán thán ông trời, tại sao lại đối xử bất công với tôi như thế? Tại sao tất cả các bạn khác đều có một gia đình hạnh phúc của riêng mình, còn tôi thì đến một điều nhỏ nhặt như thế cũng không có được? Ha, tôi cũng tự cảm thấy chính mình thật đáng thương. Đáng lẽ tôi không nên xuất hiện trên cõi đời này mới phải.Và rồi năm tôi lớp 11, bố mẹ tôi ly hôn. Tôi theo mẹ chuyển lên Hà Nội sống cho gần nhà ông bà ngoại. Có lẽ ông trời cũng chưa tuyệt tình đến mức như vậy khi đã để cho tôi gặp cậu vào năm 17 tuổi - cái độ tuổi thơ mộng nhất của tuổi học trò. Tôi cũng không biết vì sao tôi lại thích cậu nhiều đến như thế, chỉ biết nụ cười của cậu như ánh sáng Mặt Trời chiếu soi vào những vết thương trong tâm hồn tôi, từ từ giúp tôi chữa lành nó, và cũng chính cậu đã dắt tôi bước ra khỏi vũng bùn lầy tăm tối của cuộc đời...Cảm ơn cậu vì đã xuất hiện bên tôi, để những năm tháng thanh xuân ấy của tôi trở nên thật ý nghĩa! Cảm ơn cậu rất nhiều, Mặt Trời nhỏ của tôi!------------------------------Thanh Hóa, 23/8/2023Bìa: @canva…

Có Một Hệ Thống Chuyên Gia Giao Nhiệm Vụ Biến Thái!

Có Một Hệ Thống Chuyên Gia Giao Nhiệm Vụ Biến Thái!

64 8 3

Tác giả: Bánh BaoThể loại: Đam mỹ, Chủ thụ, Trọng sinh, Nhất thụ nhất công ...Văn án:Cậu tên A Lạc, kiếp trước là một hot boy dựa vào việc live stream để kiếm cơm.Cứ thế vào một ngày nọ, có tên ất ơ nào đó xông vô nhà cậu, diễn một màn chân ái ngược lên ngược xuống, thế là cậu chết.Chết rồi thì thôi đi, tự nhiên có cái hệ thống xuất hiện, kéo cậu đi qua một thế giới khác.Tại thế giới này, công nghệ ngành phim ảnh vô cùng phát triển.Chỉ cần người có giá trị nhan sắc cao đều có thể được mời đi đóng phim, bởi vì sao?Bởi vì bối cảnh đều được dựng thành một môi trường thực tế ảo, diễn viên sẽ đi vào bối cảnh ấy, nhận lấy kịch bản sau đó muốn diễn sao thì diễn.Nhiệm vụ của hệ thống giao cho cậu chính là...[Vì chúng hủ mà hy sinh, vì con dân mà phục vụ. Ký chủ, anh phải làm mọi cách để điểm tỏa sáng của nam phụ và nam chính ngang ngửa nhau. Gợi ý cách làm: Càng nhiều Hint càng tốt]A Lạc: ... [Ký chủ, chúng ta nên mở lối cho một thị trường mới a. Mấy năm nay thế giới đó chỉ toàn là Ngôn Ngôn Ngôn, các chị em hủ nữ tại đó đang rất cạn kiệt đó]A Lạc: .... Vào vai diễn nhỏ mà đòi tạo Hint? Tạo kiểu méo gì hả?![Cái đó vào truyện sẽ biết, bây giờ mà spoil thì mất hay]A Lạc: Hừ, còn không mau vào xem!…

| KookMin | |twoshot| Chuyện mượn kính.

| KookMin | |twoshot| Chuyện mượn kính.

606 78 2

Nắng sẽ đến và sưởi ấm anh nhẹ nhàng trong buổi chiều tà để khi đêm đến rồi, anh vẫn sẽ yên tâm rằng ngày mai, ngày mốt và cả những ngày còn lại nữa, rằng anh vẫn sẽ ngắm được ánh nắng xinh đẹp ấy. Một ánh nắng không chói chang và mang đến cảm giác dễ chịu. Để anh mong chờ, hi vọng, rồi lại chả đi về đâu khi nhận ra sáng mai mình vẫn có thể đối mặt với bao giông tố của cuộc đời. - Nhưng anh ơi, cớ sao chỉ vì một cơn mưa rào mà lại đánh mất hết những tia nắng còn lại trên con đường của mình hả anh?Author: Little G. Disclaimer: nhân vật trong fic không thuộc về mình nhưng ý tưởng và cốt truyện thì đều là do mình nghĩ ra, mình viết với mục đích Phi Lợi Nhuận. Category: fluff, romance, BL, HE. Rating: K+Pairing: Jeon Jungkook x Park Jimin. (Kook-top, Min-bottom)Status: Finished. Cảm ơn "Lạ lùng" của Vũ.…

Để anh làm Thần tượng của em

Để anh làm Thần tượng của em

151 7 3

Tác giả: Listars Cẩm Tú Gấp lại cuốn nhật ký mang theo bao hy vọng và ước mơ. Chàng thiếu niên có chút thoáng buồn. Nơi thế giới đó, có cô, nhân vật chính của câu chuyện. Anh ghi lại dòng ký ức qua từng giấc mơ mỗi đêm, bằng trái tim đã lỡ đem lòng yêu một cô gái dường như không tồn tại trên thế giới thực mà ngày ngày anh phải đối mặt với bao khó khăn ấy... Cô mở mắt sau giấc ngủ sâu, không gian xung quanh cô chỉ còn là một màu trắng xoá mờ ảo. Thế giới của cô cứ vô thức mà dừng lại theo ngòi bút của anh. Anh nhớ lại tất cả những điều dù là nhỏ nhặt, mỗi lần anh gặp cô, yêu cô, và chơi đùa cùng cô. Anh vẫn từng bước, từng bước mà tiến lên theo lời động viên thầm lặng của cô. Còn cô, dựa vào bờ vai rộng ấy mà tự nhắc mình không được chùn bước, phải thật mạnh mẽ khẳng định bản thân. Anh khóc, dù sao đó cũng chỉ là một giấc mơ được lưu lại trên trang giấy. Anh khóc, một chút nhớ nhung và một chút hy vọng. Anh khóc, không phải khổ đau, mà đó chính là giọt nước mắt của hạnh phúc. Ước mơ của anh, đơn giản mà thật hoang đường. Nhưng không, anh vì cô mà đã làm được. Giọt nước mắt in sâu vào cuốn nhật ký, anh nhẹ hôn lên, hy vọng sẽ không làm cô thất vọng. Cô cũng khóc, trong một thế giới không có thực dựa theo nét chữ của anh. Cô ngất lịm. Tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài, cảnh vật quanh cô thật kỳ lạ làm sao. Cô gặp anh. Cô không nhớ những ký ức vương lại trên trang giấy ước mơ kia nữa. Một khởi đầu mới, sự tồn tại của cô trên sân khấu hào quang này, cùng với anh.…

Một góc trời Thơ

Một góc trời Thơ

15 0 94

(người viết: Bá Thông Diệp)Một góc trời, một góc khuất trong tâmNơi chứa đựng những thăng trầm chìm nổiNơi lá rụng sẽ quay về nguồn cộiNơi cội nguồn của cả một trời thơ.Một góc trời, một góc nhỏ để mơĐể sưởi ấm tấm lòng ai đang lạnhĐể xoa dịu tấm lòng ai hiu quạnhĐể xoá nhoà những nỗi khổ đã qua.Một góc trời, một góc nhỏ thơ caNơi hội tụ những bông hoa trìu mếnNơi lữ khách bốn phương trời tìm đếnTrang trải lòng những phím nhạc tình thâm.Một góc trời, một góc khuất trong tâmNơi chứa đựng những thăng trầm chìm nổiNơi lá rụng sẽ quay về nguồn cộiNơi cội nguồn của cả một trời thơ.…